Thứ Hai, 21 tháng 6, 2010

Hồng trần dõi bước (tt)

Tôi rất ấn tượng với nhạc tình Việt Nam thời tiền chiến. Cung điệu nhẹ nhàng, thanh thoát nhưng vẫn đầy chất lãng mạn, họa lên khung trời cổ kính, thưở trước khi muốn vén màn phải kính cẩn vòng tay xin phép, quy luật phủ lớp tự do, lễ nghi che chắn tình tự, thật là lối hòa hợp thật tuyệt vời, chất đường hòa vào hương cà phê cách tuyệt hảo, không thế, cà phê chỉ là vị đắng. Tác phẩm nhạc Thiên Thai, Lá Thư, Gửi Gió Cho Mây Ngàn Bay, v.v...vang vọng một thời và mãi mãi. Xì-chét nặng bởi công việc, tất bật gánh lo toan, căng phồng bực tức khi bút nghẻn không nơi thoát, bấm nút nghe vài cung điệu, thanh thản lại quay về, óc phiêu bồng muốn đi tìm động tiên ngay tắp lự.

Nặng mùi chinh chiến, nhạc tình Việt Nam thời chiến không khỏi nhuốm màu binh lửa. Đau thương không dập nổi lửa tình, phiên khúc tình đủ thể loại ra đời dồn dập, tạo niên kỷ rất sung trong âm nhạc. Anh sinh viên cơ khí yêu lối đau thương day dứt. Anh tăng lữ đầy lòng nhân, yêu không đao kiếm, chủ động gài vào súng toàn đạn lép. Anh nông dân, yêu nồng mùi mạ non, sau buổi cày, không quên đĩa nước mắm lúc chui vào hầm chống pháo kích. Anh nơi cao nguyên, yêu lối thượng du, rất nồng và rất lạ, đâu nào ai bảo, khi yêu buồn muốn chớt. Tôi gẫy đường tăng lữ, không tránh khỏi nhạc tình, đến giờ vẫn thế. Hòa âm phối khí thời hiện đại tô thêm phần lôi cuốn, ngày buồn vớ vẩn, nghe Hồ Hoàng Yến diễn tà Bài Không Tên Cuối Cùng thật tuyệt, đêm sầu không tên, chỉ giọng Ngọc Anh với bài Mùa Thu Chết, "buồn Chuột Túi, sầu Les Bleus",tôi quên tất.

Não bộ chậm dần theo năm tháng. Tôi không cảm nhận được nhạc tình thời hiện đại, có lẽ vì không bắt kịp đà tiến hóa. Tuy thế, tôi cho rằng chỉ bởi vương vấn chút hương xưa, không thế nhất định nhạc hiện hành phải mang tính chất lôi cuốn, funky nào đó, đủ làm say mê thế hệ trẻ hiện giờ. Tiếc thật, đuổi bắt thời gian, đôi khi không đủ sức.

Âm nhạc hay gì khác đều trải qua cuộc hành trình theo dòng thời gian. Tôi cũng đang trải qua một hành trình, đau thương hay hoan lạc, tai biến hoặc phúc hỷ, tôi phải đi qua cuộc hành trình nầy, journey of the human's kind. Hy vọng chất xám chưa hẳn tan biến, tôi như anh Hải hớt tóc, biết cải biến, biết chấp vá, biết phối âm hòa điệu, mồm vang khúc nhạc, pờ-lông-jiông vào Mùa Thu Tình Ái.



Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010

Hồng trần dõi bước (tt)

Tại Cún nguẩy đuôi, rót dòng âm thanh ngọt lịm, đủ sức cuốn tôi đến văn chương Pháp ngữ. Hay bởi từ bài L'Adieu của Guillaume Apollinaire, bài thơ chữ Tây duy nhất tôi biết và hót trôi chảy, nhận được lời khen hay chê, chua hay ngọt từ Ông Giáo Già, tôi chẳng rõ, "Khá đấy, mầy ngâm bài nầy, tao nghe không phát ói." Hay chẳng nhẽ Phạm Duy soạn bài Mùa Thu Chết quá tuyệt vời, không chút thiên vị, tôi cho rằng nhạc Thầy Bình rất chất lượng, nhạc Thầy Ân bao người thần tượng. Điều duy nhất nghĩ được, có nhẽ vì tôi thích chất giọng của Julie nên ôm ấp Mùa Thu đã bao năm. Túm nút, nhiều điều gộp thành, tôi không quên L'Adieu bằng tiếng Tây, lòng chất đầy nốt nhạc, hòa điệu cùng tiếng lá vàng. Năm tháng rất dài, tôi vẫn nghĩ, phải tan tác, phải chết khi nhắc đến Mùa Thu. Tôi bao năm đã nghĩ thế.
Chợt khi nghe đâu đó bài tình trên blog Bác Trùm, hình tượng nai vàng quá tình trong Tiếng Thu của Lưu Trọng Lư...bồi thêm phát, có Ông Tây bảo Mùa Thu bên Ba-Lê thật tuyệt vời, áo măng-tô dầy, sánh vai người yêu nhỏ dạo đường tình ngập lá...còn gì sánh bằng. Gạt bỏ mộng tưởng ngày nào, tôi giờ nghe Ông Tây, bảo rằng Mùa Thu là số dzách.

Mãi đến phút nầy, chợt nghiệm ra chính Mùa Đông là tan tác. Cơn lạnh buốt sáng sớm Mùa Đông chẳng thi vị chút nào, chèn thêm cơn mưa phùn cả buổi sáng thế nầy thì chẳng cơn sầu nảo nào sánh bằng. Lạnh co rúm da thịt, chất xám não bộ dần đông cứng. Nhìn thân thể năm nhăm teo buốt, xét nghiệm rồi mới nhận ra chả khác lúc lên mười, thật chẳng vật gì có thể phát triển dưới cơn lạnh Mùa Đông. Hay có chăng, chỉ có buốt thế nầy mới đủ đem con người về hiện thực, giây phút nầy, Phiên Khúc Mùa Đông của Nguyễn Trung Cang mới trung thực, Phạm Duy qua bài Mùa Thu Chết quá thi vị...quá mộng ảo.

Nơi ấy rất xa, Mùa không đậm nét như những nơi khác trên quả địa cầu. Nóng gay gắt bỏ trốn, nhường khoảng trời cho cơn mưa vội vã chợt kéo về. Phượng nở hoa đỏ rực, trải thảm cho màu đất, rộn rực báo tin mùa tình yêu sắp kéo về. Chỉ có nơi bọn trẻ vui đùa bên bờ sông, chỉ có nơi cặp tình nhân rù rì kề đấy nhưng không bị giật, chiều không điện chiều đốt nến mới là chiều tình, phải chăng thế.

Cảng quốc tế chiều nay nhộn hẳn. Anh quan chức nơi phi trường trong y phục chỉnh tề nhất, thấp thỏm ngóng chừng ngỏ phi đạo, lộ rõ nét vui khi chiếc phi cơ vừa ngừng bánh, băng vội về hướng con tàu không chút ngại ngần, mặc kệ dòng lệ Mẹ bắt đầu đổ xuống, nhằm nhò gì. Anh quan chức thì thầm chỉ đủ nghe "Các Bác ấy lại về thăm mẹ, mừng ôi mừng, phen nầy tớ dẫn các Bác ấy tắm sông cho thỏa thích."

Nơi xa, Mùa Đông giá buốt...Nơi quê Mẹ, Mùa Tình ngập đầy nắng!


Thứ Năm, 17 tháng 6, 2010

Ru ta ngậm ngùi

...tắt/mở bài hát, click vào icon kế bên...

Môi nào hãy còn thơm, cho ta phơi cuộc tình
Tóc nào hãy còn xanh, cho ta chút hồn nhiên
Tim nào có bình yên, ta rêu rao đời mình
Xin người hãy gọi tên.

Khi tình đã vội quên, tim lăn trên đường mòn
Trên giọt máu cuồng điên, con chim đứng lặng câm
Khi về trong mùa đông, tay rong rêu muộn màng
Thôi chờ những rạng đông.

Xin chờ những rạng đông, đời sao im vắng
Như đồng lúa gặt xong, như rừng núi bỏ hoang
Người về soi bóng mình
Giữa tường trắng lặng câm.

Có đường phố nào vui, cho ta qua một ngày
Có sợi tóc nào bay, trong trí nhớ nhỏ nhoi
Không còn, không còn ai, ta trôi trong cuộc đời
Không chờ, không chờ ai.

Em về, hãy về đi, ta phiêu du một đời
Hương trầm có còn đây, ta thắp nốt chiều nay
Xin ngủ trong vòng nôi, ta ru ta ngậm ngùi
Xin ngủ dưới vòm cây.


Thứ Hai, 14 tháng 6, 2010

Anh Thì Không

Bao xa hoa đam mê vây lấy em
Anh ta mang đem dâng không tiếc chi. Anh thì không!
Cho em lên ngôi cao trong trái tim
Yêu như say như điên theo bước em. Anh thì không!
Anh luôn mang cho em giây phút vui
Mang cho em câu ca trong sáng tươi. Anh thì không!
Bao say mê dâng lên trong mắt kia
Nhưng em không yêu, em không tiếc chi em không cần!

ĐK:
Thế gian, nghìn đàn ông giống nhau
Trọn đời anh cũng như đàn ông khác
Vì đã yêu thì dù anh thế nào
Vạn lần em vẫn thứ tha cho người !!!



Khi nhân gian con tim hay đổi thay
Câu yêu đương điêu ngoa trên khóe môi. Anh thì không!
Trong nhân gian tim yêu có mấy ai
Ghen đua nhau cho nhau những đớn đau. Anh thì không!
Quên bao năm, quên khi ta có đôi
Quên bao nhiêu gian nan ta đã qua. Anh thì không!
Khi đêm sâu bao quanh trong tối đen
Anh bao dung môi anh như ánh sao trong đêm dài.
(Lặp lại điệp khúc)

Anh ta cho xe hơi với nữ trang
Cho kim cương thêm bao nhiêu áo lông. Anh thì không!
Anh ta cao sang bao nhiêu Mỹ kim,
Bao vila, phi cơ đi khắp nơi, Anh thì không!

Anh luôn khen em xinh như đóa hoa
Em tươi duyên mỗi khi anh ghé thăm. Anh thì không!
Anh ta luôn nâng niu âu yếm em
Nhưng sao em không yêu, không nhớ nhung. Không rung động!
(Lặp lại điệp khúc)

Nhân gian luôn điêu ngoa luôn dối gian
Luôn khoe khoang cao sang như chiếm em. Anh thì không!
Nhân gian luôn trăng hoa không thủy chung.
Nhưng luôn luôn vênh vang câu sắc son. Anh thì không!
Trong đê mê yêu đương sao thế gian
luôn ba hoa khoa trương những chiến công. Anh thì không!
Con tim em không mơ không ước ao
Bao cao sang, kim cương hay áo lông em không màng
(Lặp lại điệp khúc)

Yêu anh chân thành tiếng yêu ban đầu
Yêu anh ngây thơ với con tim hồng
Yêu anh bây giờ đến mai sao này
Không ai ngăn chia tình đó muôn đời !!!

Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Ngẫu hứng Xích Bích

Ở trận Xích Bích, trong thế 'chưa đánh đã đầu', Châu Du ngửa mặt lên trời, cảm thán, mà rằng :

Trời đã sinh Du, 20 năm sau, sao còn sinh Lượng?

Thuyền đó..., cỏ đây..., chẳng cần chờ gió đâu,
của Du ấy là của Lượng... Đốt đi.
Đốt đi !


...Chếnh...choáng... !!!

Thứ Sáu, 4 tháng 6, 2010

Tình khúc...

...tắt/mở bài hát, click vào icon kế bên...

Em như một nụ hồng
cầu mong chẳng lạnh lùng.

Em như một ngày mộng
mà ta hằng ngại ngùng,

Sẽ ru ta nghìn nhớ, một ngày thoáng mây đưa
Chuyện tình đã như mơ ...

Em như giọt rượu nồng

dìu ta vào cuộc mộng.

Em như vạt lụa đào
quyện ta lời thì thào,

Sẽ qua đi ngày tháng tình rồi cũng xa xưa,  ...




Cuộc tình ngỡ đã xa xưa, đã xanh xao từ thuở nào

Chợt người đến với tim ta xóa tan đi một mảnh đời
Cuộc tình quý giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời,
Nghìn trùng dòng sông có vui

Ôi ! sao người miệt mài ngày vui nào còn dài

Ta ưu phiền từng ngày vội chôn cuộc tình gầy,
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa, tình nào sẽ như thơ

Sao chưa gặp một lần mà nghe tình thật gần.

Xin cho được một lần gọi tên người thì thầm,
Có qua đi ngày tháng trả lại thoáng mây bay  ...


Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Hạnh phúc lang thang

  ...tắt/mở bài hát, click vào icon kế bên...

Ngày ấy em như hoa sen
mang nhiều dáng hiền
những khi chiều lên

Ngày ấy em nhu sương trong

nép trên bông hồng,
mượt trên cánh nhung

Ngày ấy em như cung thơ

cho đời thẫn thờ,
cho tôi dệt mơ

Đường khuya tay đan ngón tay

Ước cho đời ước mơ dài

Những năm tháng vô tình

Mà lòng người cũng vô tình
Rồi màu úa thay màu xanh

Người yêu xa bến mộng

Đò xưa đã sang sông
Dòng đời trôi mênh mông

Dáng xưa nay xa rồi

Đường khuya mưa rơi rơi

Phố xưa quên một người

Bàn chân gieo đơn côi

Gió mang theo cơn lạnh

Về rót lệ trên môi

Ngày ấy yêu em say mê

Tôi nào nghĩ gì đến câu từ ly
Tình ái không xanh như thơ
Đến chung hơi thở,
Rồi trôi rất xa

Hạnh phúc lang thang như mây

Cho hồn héo gầy, khi ta còn đây

Từng đêm qua trong giấc mơ

Vẫn mong chờ có em về.