Ở trận Xích Bích, trong thế 'chưa đánh đã đầu', Châu Du ngửa mặt lên trời, cảm thán, mà rằng :
Trời đã sinh Du, 20 năm sau, sao còn sinh Lượng?
Thuyền đó..., cỏ đây..., chẳng cần chờ gió đâu,
của Du ấy là của Lượng... Đốt đi.
Đốt đi !
...Chếnh...choáng... !!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét